Sunday, March 27, 2016

Đi B



Truyện rất ngắn.

Đi B


Triệu bước vào nhà đưa tờ giấy cho bà Tú rồi nói:
-Con có giấy gọi đi nghĩa vụ quân sự vào chiến trường B.
Bà Tú buồn bã nói:
-Anh Hai, anh Tư và anh Năm của con đã đi B đến bây giờ không tin tức gì cả. Còn lại con là út cũng phải đi sao?
-Làm sao không đi được hả U? Nếu con không đi chúng bắt con rồi U lại bị mất hết cả tem phiếu lương thực, nhu yếu phẩm làm sao mà U sống được?
-Nhưng các anh con chúng cũng đã bắt đi hết rồi, U chỉ còn duy nhất một mình con, Bà Tú vừa nói vừa khóc.
-Thôi U đừng khóc nữa, hàng xóm nghe được báo với tụi ở xã thì khi con đi rồi U khó sống với bọn chúng.
Nghe lời Triệu, bà Tú gạt nước mắt buồn bã nhìn con mình trân trân.
Chỉ còn ba ngày nữa là lên đường, Triệu nhìn quanh nhà xem có chỗ nào cần phải sửa chữa cho mẹ. Thấy khúc vách trên đầu giường bà Tú bị hở trống, anh sang vườn bên xin đoạn tre về đan rồi ra ao xúc bùn trét vào cho kín. Xuống dưới, nền nhà bếp chỗ cao chỗ thấp, sợ mẹ mình đi vấp té, anh san bằng lại nền bếp cho phẳng.
Thắm thoắt rồi cũng đến ngày lên đường. Sáng hôm ấy, Triệu dậy sớm nấu nồi cơm độn khoai hai mẹ con ăn với chút mắm. Bà Tú chỉ ăn vài đũa cơm rồi ngồi nhìn con ăn như cố níu giữ hình ảnh của đứa con trai út yêu quý của mình. Trong các người con, Triệu là đứa hiền lành nhất, ít nói nhất, suốt ngày chỉ quanh quẩn bên mẹ. Nay phải xa bà không biết rồi Triệu sẽ ra sao...
Ăn cơm xong, hai mẹ con ra ủy ban xã. Tay bí thư chi bộ xã mời bà Tú lên ngồi ở hàng ghế danh dự. Hôm nay bà là “bà mẹ anh hùng” đã có bốn người con đi chiến trường B “chống Mỹ cứu nước”. Làm lễ xong thì cũng là lúc những thanh niên trúng tuyển lần này đi. Bà Tú cố nín không khóc lại gần con của mình. Triệu nói với bà:
-Thôi con đi, U ở nhà giữ gìn sức khỏe, xong nghĩa vụ con lại về bên U.
Nói xong Triệu cùng những người bạn xách hành lý lên đường. Bà Tú nhìn theo con cho đến lúc cả đoàn mất hút sau một khúc đường quanh...

Saturday, March 26, 2016

Thiếu úy H.





Chuyện rất ngắn:

Thiếu úy H.

Ông ấy là Thiếu úy thuộc Trung đoàn 51 Bộ Binh đóng ở Cầu Đỏ, Quận Hoà Vang, Tỉnh Quảng Nam. Thỉnh thoảng về phép Đà Nẵng là ông thường hay đến quán nhà tôi để nhậu. Khi say ông thường kể chuyện đời ông cho gia đình tôi nghe.

Ông là người Bắc di cư vào Nam năm 1954, bố mẹ của ông vẫn còn ở lại Bắc. Gia đình của ông là một gia đình địa chủ. Năm 1955, khi tên Hồ Chí Minh phát động cuộc cải cách ruộng đất, bố mẹ của ông bị đem ra đấu tố và bị chúng giết. Tin dữ từ ngoài Bắc đưa vào làm ông đau lòng khôn xiết. Và cũng kể từ đó, ông đã căm thù lũ Việt Cộng tận tim gan.

Đôi khi



Dựa theo bài viết cuả Lai Nguyen để ghép lại thành bài thơ:

Đôi khi

Đôi khi muốn lặng lẽ nhìn trời
Để quên đi xô bồ mệt mỏi
Đôi khi muốn  cất cao tiếng hát
Để xua tan đi bao phiền muộn

Đôi khi muốn nhắm mắt lặng im
Để nhìn thấy cõi đời hiện hữu
Đôi khi muốn nhấp chút cà phê
Để quên đi nỗi sầu nhân thế

Đôi khi và cũng chỉ đôi khi
Muốn lòng vòng cùng trời mây gió
Để thấy tự do trong thích thú
Để khỏi lo toan khỏi thở dài...

Đôi khi.. và cũng chỉ đôi khi...

PV


Monday, March 21, 2016

thôn đoài, người thơ nguyễn bính




thôn đoài vẫn ở trong lòng
mê thơ nguyễn bính nên mong ước hoài
một mai đất nước thái lai
ta về thăm lại thôn đoài – người thơ…

Phi Vũ


Giấc mơ lụi tàn




Nửa đêm nghe thấy tiếng cười
Trong mơ ta ngỡ có người bên ta
Lạ lùng tay chợt đưa ra
Chỉ là khoảng trống giấc mơ lụi tàn....


PV

Đất nước tôi



Đất nước tôi ngày ngày xe vẫn chạy
Đất nước tôi đêm về phố xá vẫn lên đèn
Những dòng người xe chạy ngược xuôi xuôi ngược
Bao lo toan bao vất vả nhọc nhằn
Thì vẫn thế những hiểm nguy luôn rình rập
Ở đâu đó bên đường trong xó tối hẽm sâu
Biết bao nhiêu loại cướp luôn luôn chờ chực
Cướp chuyên nghiệp cũng như cướp có giấy phép hành nghề
Trên đất liền dân chịu với bao lũ cướp
Ngoài biển khơi dân chài cũng bị cướp lưu manh
Đám cướp này là bạn với lũ cướp bờ
Là bạn với đảng cướp đang hoành hành: loài cộng phỉ
Trên bờ dưới biển chúng cùng nhau ăn cướp
Người dân đen bao đau đớn thê lương
Bao nhiêu nhà tù chứa biết bao người vô tội
Đau thương này bao uất hận lũ gian manh.
Việt Nam ơi! Chưa bao giờ như thế
Tổ tông ơi! Bao đau xót não nề
Thương Tổ Quốc, thương người dân nước Việt
Hãy lau đi suối lệ để quật khởi diệt quân gian...


PV

Chuyện bầu cử.



Cần phải làm “trong sạch” quốc hội Việt Cộng. Những cử tri sẽ đi bầu cũng cần nên :

-Không bỏ phiếu cho những ứng cử viên của đảng Việt Cộng.
-Không bỏ phiếu cho những ứng cử viên có sự giới thiệu của MTTQ Việt Cộng vì chắc chắn rằng dù cho những thành phần này không phải là đảng viên đảng Việt Cộng thì cũng là đám tay sai của Việt Cộng.
-Chỉ bỏ phiếu cho những người tự ứng cử, những ứng cử viên độc lập ở ngoài đảng.

Yêu...




Dẫu biết rằng em đã có chồng
Cớ sao lòng mãi cứ thầm yêu
Cứ thương cứ nhớ hoài năm tháng 
Và gởi tình theo gió mây ngàn...

PV


Xuân



Xuân (1)

Ngồi nhìn xuân đến bên thềm
Nắng xuân rải nhẹ êm đềm lòng ai
Hoa xuân gió thổi lắt lay
Tay nâng ly rượu mới hay ... đông tàn ...

Phi Vũ

Xuân (2)

Mơ xuân xuân đến khẽ khàng
Nên xuân bước nhẹ tiễn chàng đông đi
Nắng vàng chan chứa bên ni
Tưởng như bên nớ người đi... quên về...

Phi Vũ


Xuân sang




Xuân sang mơ một giấc mơ
Xuân sang nước Việt đến bờ tự do
Xuân sang lòng hết âu lo
Xuân sang dân Việt ấm no muôn đời...


Phi Vũ

Xuân nhớ quê




Cũng hoa cũng Tết cũng mùa xuân
Sao vẫn bâng khuâng nỗi nhớ nhà
Nhớ quê năm cũ xa xăm đó
Với bao kỷ niệm đón mừng xuân
Chợ hoa ngày Tết hoa khoe sắc
Pháo nổ đì đùng đón tất niên
Rượu xuân khai mở bao mơ ước
Nay đã xa rồi nên nhớ thương …


Phi Vũ


Xuân buồn.


Chỉ còn mấy ngày nữa hết năm
Xuân nay xuân trống vắng u buồn
Ba đã đi xa nên xuân cũng
Mất cả niềm vui mất cả xuân...

PV



Xót xa.



Nhiều khi muốn làm thơ
Lời thơ như bị chặn
Bao tăm tối cuộc đời
Nên thơ chẳng thể bay

Đất nước bao đong đưa
Chơ vơ trong nỗi nhớ
Nhiều khi buồn muốn khóc
Nước mắt chẳng thể tuôn

Bao nhiêu năm xa quê
Quê hương giờ tăm tối
Chúng phá nát tan hoang
Cơ đồ cùng xã tắc

Lũ giặc càng cuồng ngông
Lộ rõ quân bán nước
Quê hương giờ loang lổ
Bao dấu vết giặc thù

Tủi buồn cho tiền nhân
Bao công gầy dựng nước
Quân Cộng nô bán nước
Đau đớn và xót xa...


Phi Vũ



Xa quê.



Xa quê lâu nên mới nhớ quê
Nhớ những gì mà ta thân thuộc
Nhớ phố và nhớ những người thân
Đã bao lâu rồi chưa gặp lại…

Phi Vũ


Unfriend.



Viết giùm một người bị...unfriend.

Có một thoáng ngậm ngùi
Khi em unfriend
Đường đời muôn vạn nẻo
Rồi sẽ gặp lại em...


PV


Tự tình




Ta đi giữa cả một rừng người
Đông người sao thấy...chỉ mình ta
Ô hay người nhiều sao vẫn thấy
Chỉ một mình..nên chỉ buồn thêm....

PV


Từ khi



Từ khi em là nguyệt
Mây đã hững hờ bay
Vầng trăng vẫn tỏa sáng
Nhưng mây mãi ngậm ngùi...

Phi Vũ


tình xuân




em về tìm lại tình xuân
để tình quay bước bâng khuâng chờ người
để em môi lại thắm tươi
nụ hôn ngây ngất cho đời thăng hoa

khi xưa tình đã đi qua
nên hạnh phúc cũng vụt xa tay rồi
nhớ người lòng mãi bồi hồi
nên tình trở gót để người…cười vui.
Phi Vũ


Tình thơ



Tình thơ ta gởi cho em
Valentine ấy bao đêm nhớ nàng
Đã qua đi giấc mộng vàng
Nên Valentine cũng xốn xang lòng người...

Phi Vũ


Tình của ta



Ta quen em trong ngày Quốc Hận
Tình của ta hoà nhịp tình quê
Tình của ta hoà cùng tình nước
Cùng chung tay quyết chống giặc thù ...

Phi Vũ


Tình anh



Đời anh là vần thơ lạc điệu
Như nghe chèo thêm vở cải lương
Tình của anh cũng đành lạc điệu
Nên chẳng vui chỉ thấy sầu dâng

Anh và em như ngày và đêm
Như đêm trăng và mặt trời sáng
Như Ngưu Lang...nhớ thương Chức Nữ
Chỉ chờ cầu Ô Thước (để) gặp nhau...

PV


Tiểu phẩm.



Ngọc Hoàng Thượng Đế một hôm tự nhiên thấy...nhoi nhói lỗ tai. Ngài bèn gọi cận thần vào để hỏi. Một viên cận thần rụt rè:
_ Dạ bẩm Ngọc Hoàng, Ngài nhói tai là do dân Việt Nam và dân Tàu ta thán nhiều quá.
_ Tại sao lại ta thán? Ta thán chuyện gì?
_ Dạ bẩm Ngọc Hoàng, tụi Cộng Sản Việt Nam hoành hành người dân Việt Nam dữ quá, bóp nghẹt quyền của người dân Việt nên họ chịu không nổi nên la làng như vậy. Người dân Tàu cũng..the same với người dân Việt.
Ngọc Hoàng quát lên”
_ The same là cái quái gì mà ta không biết?

Thương nhớ lắm Việt Nam.



Chỉ còn mấy hôm nữa là Tết đến, thế nhưng lòng cứ mãi không vui. Hôm qua đi một vòng chợ Tết mới cảm nhận được nỗi buồn. Nỗi buồn này không còn là một chút mà là một mỗi xót xa xâm chiếm cõi lòng. Sao mà thấy nhớ Việt Nam, nhớ quê hương quá đi thôi.

Cũng may mắn là được sống cùng một cộng đồng người Việt rất là đông, cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng Sản ở Orange County là cộng đồngngười Việt lớn nhất trên toàn thế giới. Cũng vì thế mà hàng năm ở đây vẫn đón một số lượng lớn người Việt khắp nơi về đây ăn Tết. Người ta trở về Little Saigon để vui xuân và ăn Tết mà lòng cứ ngỡ như là đang ăn Tết ở quê nhà.

Thuở




Thuở em áo dài trắng
Thuở ấy ta ngóng chờ
Bao năm rồi biền biệt
Ta vẫn mãi đợi mong...

Phi Vũ


Thơ



Có nhiều khi thơ như là dao sắc
Cắt, gọt, chặt, dũa nên những vần thơ
Những vần thơ sao mà bén ngọt
Dễ làm cho chảy máu đứt tay

Có nhiều khi thơ êm như lụa
Trang trải lòng mình những lúc cuồng si
Những vần thơ nghe ngọt ngào quyến rũ
Nhớ thương người bao thương nhớ đầy vơi

Cũng là thơ nhưng mỗi khi mỗi khác
Lúc đấu tranh là gươm bén, bàn chông
Lúc yêu thương là nỗi nhớ ngọt ngào
Nên thơ cũng trải lòng người bao biến đổi….

Phi Vũ


Thơ của ta




Thơ của ta cũng chỉ là nơi
Để cho ta bày tỏ nỗi lòng
Nên đôi lúc chẳng cần niêm luật
Nên thẩn thờ thơ thẩn thẩn thơ...

P V


Thằng tham và thằng hèn.




Vẫn cứ thế hắn vẫn cứ thế
Vẫn tham tàn như đám tổ tiên
Muốn nống bề ngang muốn căng bề dọc
Muốn tràn ra ngoài tỏa khắp năm châu
Người xưa vẫn cũng thường hay nói
Nơi nào có khói ắt có Tàu phù
Đi khắp địa cầu nơi đâu cũng thấy
Những Chinatown đỏ loét đỏ lè

Tết



Nhìn lên lịch hôm nay hăm mốt 
Chỉ còn chín ngày nữa hết năm
Nhìn sang bàn thờ con đang thấy
Ảnh của ba sau màn khói nhang thơm

Tết này là Tết nhà vắng vẻ
Không có ba nên chẳng thấy xuân về
Chỉ thấy đâu đây nỗi buồn trống vắng
Nên Tết này con đã mất ba...

PV


Tâm sự đầu xuân Bính Thân



Cuối năm Ất Mùi và đầu năm Bính Thân, tôi có làm hai việc mà cả hai việc tôi đều rất là trân trọng. Việc thứ nhất là cuối năm Ất Mùi, tôi đã đi chùa Bồ Đề Phật Quốc ở Santa Ana để viếng chùa, viếng bài vị và tro cốt của ba tôi vì trên hết  tôi là một Phật tử.  Việc thứ hai là đầu năm Bính Thân, tôi đi lễ tại nhà thờ Santa Barbara để đi lễ đầu năm vì tôi là một tín đồ Công Giáo. Tôi vừa là một Phật tử mà cũng vừa là một tín đồ Công Giáo và cả hai tôn giáo đều đồng hành trong tôi. Tôi sẽ lần lượt nói đến từng sự việc như là một tâm sự đầu năm.

Vào năm 1994, tôi đã gặp một phụ nữ và chúng tôi đã yêu nhau, yêu thắm thiết, yêu mặn nồng. Nàng là một tín đồ Công Giáo thuần thành, trong khi đó tôi lại là một người không có tôn giáo nào cả. Khi con người đã có tấm lòng yêu thương người bạn của mình rất là tha thiết thì dĩ nhiên là muốn tiến đến hôn nhân. Khi tôi ngỏ lời với nàng, nàng vẫn còn e ngại vì nàng là một tín đồ ngoan đạo trong khi đó tôi lại là một kẻ lang bạt kỳ hồ, không có tôn giáo. Nàng nói với tôi trở ngại đó, tôi trả lời với nàng là tôi sẵn sàng vượt qua. Và kể từ đó tôi đã đi học đạo để trở thành một tín hữu Kitô Giáo. Tôi đi học đạo với tấm lòng thành tâm mà người dạy giáo lý cho tôi là Cha Hữu. Ông lớn hơn tôi độ khoảng vài ba tuổi nên rất thông cảm tôi. Thường thường việc dạy giáo lý chỉ do Thầy Sáu phụ trách nhưng tôi đặc biệt được Cha Hữu dạy cũng chỉ vì nàng đã đến gặp riêng Cha, trình bày mọi đều và Cha đã chấp thuận dạy giáo lý cho tôi hàng đêm. Đây là một vinh dự đặc biệt mà chỉ riêng mình tôi chỉ có thể có được mà thôi. Ngày mà tôi được bước chân vào giáo đường nhà thờ để làm lễ rửa tội lần đầu tiên để trở thành một tín đồ Công Giáo, tôi đã cảm động nước mắt tuôn trào.

Ta nhớ ngày xưa



Ta nhớ ngày xưa ta mơ
Ngày em còn thơ bé dại
Những buổi tan trường chờ em
Nhớ lại lòng thấy nao nao...

Phi Vũ

Quê hương.




Bên này bờ Thái Bình
Là quê hương của tôi
Bên kia bờ Thái Bình
Cũng là quê hương tôi
Hoa Kỳ và Việt Nam 
Đều là quê hương cả
Nhưng nghĩ về Việt Nam
Lại đau xót trăm bề
Tôi đang ở Hoa Kỳ
Trong bầu trời tự do
Nghĩ về quê hương Việt
Bao tăm tối đọa đày
Nên thương Việt Nam hơn
Việt Nam là nỗi nhớ
Là nỗi đau tận cùng
Cộng Sản lũ súc sinh...

PV


Nỗi nhớ quê hương



Khi bạn đang sống giữa lòng quê hương, đang ăn hạt gạo quê hương, đang uống ngụm nước quê hương, đang hít thở không khí quê hương…, bạn không thể hình dung được thế nào là nỗi nhớ quê hương. Thế nhưng, khi bạn rời xa khỏi đất nước mình thì bạn sẽ cảm nhận được nỗi nhớ quê hương dạt dào trong lòng bạn. Nhiều khi chỉ là những cái vụn vặt, nho nhỏ khi còn ở quê nhà bạn không hề để ý tói, nhưng giờ đây nó trở nên là một cái gì to lớn đang làm bạn khắc khoải khôn nguôi…

nhớ…



Ta nhớ làm sao suốt đêm dài
Dạt dào nỗi nhớ  buốt cả tim
Ngoài kia sương lạnh đang vây bủa
Nên lạnh lòng ta thương nhớ ai
Em đi để nỗi nhớ dâng đầy
Vần thơ cũng chứa nỗi si mê
Từng dòng từng chữ đan nỗi nhớ
Mong ngóng chờ em chóng trở  về…
Để rồi lại đối đáp thi thơ
Chan chứa  niềm vui đến lạ kỳ
Ta hỏi tim ta sao nhớ thế?
Hay là đang có bóng hình em?

Phi Vũ

Nhớ mãi không quên




Hãy nhìn kỹ vào đào Gạc Ma
Giặc thù Tàu Cộng đã xây chiến lũy
Chúng xây trên xác thân 64 anh hùng tử sĩ
14 tháng 3 năm 1988 nhớ mãi không quên

PV


Người



Người là nỗi nhớ nỗi thương
Loay hoay ta cứ vấn vương cả đời
Nên hoài thương nhớ không ngơi
Nên day dứt dạ nên đời buồn tênh...

Phi Vũ


Nghẹn ngào



Chiều cuối năm cúng ông bà xong
Lòng sao nhớ Việt Nam da diết
Quê hương mình bên kia bờ biển
Vẫn nghẹn ngào bao nỗi đau thương...


PV

Nếu



Nếu em là gió anh xin được làm mây
Để gió thổi mây qua niềm đau cơ khổ
Để gió mơn man mây qua niềm vui ân ái
Để mây và gió cuốn quyện vào niềm yêu...


PV


Nếu mai này con về với đất



Nếu mai này con về với đất
Hãy đốt thiêu thân xác của con
Rải lên trên ba miền đất nước
Để con về với mẹ Việt Nam

Nếu mai này con về với đất
Thân xác này là của quê hương
Thân xác này máu thịt Việt Nam
Dẫu ngậm ngùi lìa xa Tổ Quốc

Nếu mai này con về với đất
Một lần thôi trở lại Việt Nam
Thương nhớ lắm quê hương vời vợi
Tự đáy lòng chỉ có Việt Nam!


Phi Vũ

Lũ đười ươi




Tổ mẹ cha bây chán lắm rồi
Cộng nô Việt Cộng lũ đười ươi
Gian manh khốn nạn quân trơ trẽn
Đốn mạt ươn hèn lũ nhuốc nhơ
Khom lưng bán nước cho Tàu Cộng
Quỳ gối tâng công với Chệt thù
Tấm gương Chiêu Thống sao không thấy
Lìch sử muôn đời mãi khắc ghi

Phi Vũ


Không được quyền quên.



Sáu mươi bốn chiến sĩ hy sinh tại Trường Sa
Không thể nào quên và không được quyền quên
Thân xác các anh đã nằm sâu giữa đại dương
Như để khẳng định chủ quyền biển đảo
Những hòn đảo thân thương đã bị giặc Tàu Cộng chiếm
Có những bàn tay ngăn cản các anh
Không cho bắn trả vào kẻ thù man rợ
Các anh vẫn là những người con anh hùng của mẹ Việt Nam
Dẫu nhiều năm sau vẫn phải khắc ghi
Hoàng Sa - Trường Sa là của Tổ Quốc Việt Nam
Không được quyền quên những người con yêu Tổ Quốc
Đã hy sinh đời mình dưới súng đạn lũ giặc Tàu Cộng xâm lăng.

Phi Vũ


Hồn non nước




Hồn non nước vọng trong lòng
Như vương như vấn như mong như chờ
Như thương như nhớ trong mơ
Việt Nam đất nước vẩn vơ nỗi sầu.

Phi Vũ


Hoa đào xưa



Hoa đào xưa mỗi năm mỗi nở
Nhưng người xưa đi tự lâu rồi
Ta trở lại nhìn hoa đào cũ
Lòng bâng khuâng xao xuyến nhớ thương...


PV

Đến khi nào


Sáng chủ nhật ấm áp
Ly cà phê thơm phức
Bên ấm trà ngát hương
Lòng ta thấy bình yên

Chỉ nhớ thương quê nhà
Bên kia bờ biển lớn
Người dân chẳng an lành
Bao bão giông sóng gió...

Thương thương lắm Việt Nam
Thương thương lắm dân tôi
Bao đọa đày khổ ải
Đến khi nào bình yên...

PV



Chuyện kể buổi chiều.




Mấy năm nay tôi hay đến tiệm 7 – Eleven ở gần nhà để mua đồ. Người bán hàng là một phụ nữ tôi nghĩ là người Hoa nên khi giao tiếp tôi thường dùng tiếng Anh. Trưa hôm nay đến  tiệm để mua Lotto thì nghe cô ta nói chuyện qua phone bằng tiếng Việt. Chờ cô ta chấm dứt câu chuyện, tôi mới nói:

-Mấy năm nay mua hàng ở đây tôi cứ nghĩ cô là người Hoa .

Cô ta trả lời:

-Em là người Hoa, người Hoa 100% vàchưa bao giờ đến Việt Nam cả. Em lấy chồng người Việt, cần giao tiếp với cha mẹ chồng nên chồng em khuyến khích em học tiếng Việt.

-Thế cô có muốn về Việt Nam để biết quê hương của chồng không?

-Gia đình chồng em không về nên em cũng không có dịp nào về Việt Nam cả.

Tôi nói:

-Thôi chờ hết Cộng Sản rồi về thăm cũng được.


P V

Chùm thơ




Không đề…
Vẫn chỉ là giấc mơ
Trong bao cơn mộng mị
Em vẫn xa tầm tay
Dù rướn người cố với
Qua bao đêm, bao ngày
Bao bình minh, chiều xuống
Tình ta như hụt hẫng
Giữa bóng tối triền miên…
Phi Vũ

Có một nỗi buồn chẳng thành thơ
Phủ xuống đời ta với hững hờ
Buồn tan trong mắt thành giọt nước
Buồn rơi xuống đời một Giấc Mơ…….
Jessica_Cali

Chiều thứ sáu đầu xuân



Chiều thứ sáu đầu xuân
Trời bỗng dưng chợt nóng
Chợt nghĩ đến Việt Nam
Nhớ quê hương quặn lòng...


Phi Vũ

Cám ơn



Ta lại nhìn thấy em
Cùng bao người ra biển
Thắp nến những anh hùng
Trong trận chiến Trường Sa

Vẫn cũng chỉ là em
Sao lại xa vời vợi
Trong buốt giá tim ta
Nhìn em lòng chua xót

Bao lần em biểu tình
Ta dõi bước chân em
Cầu mong và khấn vái
Cho em được bình yên

Xin có lời cám ơn
Em cùng bao bè bạn
Ra Hải Phòng thắp nến
Cho tử sĩ Trường Sa...

Phi Vũ
Ngày 16 tháng 3 năm 2013 


Tôi không gọi và tôi gọi.




Tôi không gọi Trung Cộng.
Tôi gọi Tàu Cộng.
Tôi không gọi Cộng Sản Việt Nam.
Tôi gọi Việt Cộng.
Tôi không gọi cờ đỏ sao vàng.
Tôi gọi cờ máu.
Tôi không gọi Việt Kiều.
Tôi gọi người Việt tỵ nạn Cộng Sản.
Tôi không gọi bác Hồ.
Tôi gọi Tội đồ dân tộc.
Tôi không gọi đảng Cộng Sản Việt Nam.
Tôi gọi đảng cướp Việt Nam.
Tôi không gọi 30 tháng 4 là ngày giải phóng.
Tôi gọi 30 tháng 4 là ngày Quốc Hận.
Chỉ là một vài gợi ý. Nếu ai có nhã ý xin hãy góp lời.


PV


Sunday, March 6, 2016

Next



Ngày mai là next của hôm nay
Ngày mốt là next của ngày mai
Có bao giờ bạn bâng khuâng tự hỏi
Ai sẽ là next...của đời ta?


PV


Mưa Cali nhớ về quê cũ.



Trời Cali cả ngày mưa rả rích
Những cơn mưa tưới mát cả đất trời
Vạn vật hân hoan đón chào mưa đến
Đã mấy năm rồi mong đợi hạt mưa
Mưa Cali lại nhớ mưa quê cũ
Những trận mưa phùn gió bấc lạnh căm
Thương nhớ lắm mưa quê hương nước Việt
Nỗi nhớ thương vời vợi xót lòng...

Phi Vũ


Lũ giòi




Hoan hô đất nước Việt Nam
Dưới thời Cộng Sản ít làm nhiều chơi
Uống bia thoải mái khắp nơi
Sách thì ít đọc ham chơi đua đòi

Mới hay Việt Cộng lũ giòi
Bu lưng nước Việt giống nòi tiêu ma...


PV

Mẹ



Hạnh phúc nhất cho ai còn mẹ
Là bóng cây tỏa mát hồn ta
Dẫu già nhưng mẹ là tất cả
Là niềm vui chan chứa lòng ta...

PV
Bottom of Form