Tuesday, December 29, 2015

Y.



Y sinh ra vào thời nửa phong kiến, nửa thuộc địa. Gia đình y thuộc gia đình Nho Giáo. Bố y làm một chức quan nhỏ ở địa phương, chẳng may trong một lúc sảy tay đánh chết người mà phải bị đày vào tận tít trong miền Nam. Từ đó gia đình y sa sút dần.

Sau khi bước qua tuổi thiếu niên, nhận thấy rằng mình cần phải bước vào con đường hoạn lộ để tiến thân, y đã nộp đơn xin vào học trường thuộc địa Đông Dương. Chẳng may đơn xin học của y bị bác. Thật là sinh bất phùng thời! Y cảm thấy buồn trong lòng, nghĩ rằng mình không thể sống mãi ở quê nhà, y bèn từ giã gia đình để xuôi Nam. Điểm dừng chân đầu tiên của y là Phan Thiết. Ở đây, để sống qua ngày, y xin vào dạy học những lớp đồng ấu ở một trường tư thục. Cuộc sống gõ đầu trẻ qua ngày, thế nhưng y lại có nuôi mộng lớn hơn. Con đường hoạn lộ của y đã bị tắt, y không thể tiếp tục sống ở quê nhà mà muốn làm một cái gì to lớn hơn. Y bèn quyết chí ra đi mong tìm kiếm cho nình một tương lai tươi sáng hơn (chứ cũng chẳng phải yêu nưỡc quái quỷ gì).

Ở Phan Thiết một thời gian, y vào Sài Gòn để sinh sống. Hàng ngày qua lại bến Nhà Rồng , thấy những tàu buôn viễn dương của Pháp thường hay cập bến hoặc nhổ neo để đi xa, y cũng muốn thử thời vận của mình, muốn ra nước ngoài một phen. Y bèn thực hiện ý định ấy. Y xin xuống làm bồi tàu cho một tàu viễn dương chạy từ Ba Lê qua Sài Gòn và ngược lại. Chủ tàu chấp thuận và cho y làm chân phụ bếp Qua đến Ba Lê, y đã lên bờ và làm đủ mọi việc để sinh sống . Với vốn tiếng Pháp có sẵn, hàng ngày giao tiếp với người Pháp chính gốc, sau một thời gian y đã có thể nói một cách trơn tru hơn. Sau đó y đã tham gia sinh hoạt chính trị và tham gia đảng Xã Hội của Pháp. Sau đó, một số người của đảng Xã Hội quyết định tách ra và thành lập đảng Cộng Sản Pháp theo đường lối của Lê Nin của Liên Xô. Y cũng gia nhập đảng Cộng Sản Pháp và trở thành đảng viên. Một thời gian sau, y đã qua Liên Xô và vào học trường đảng. Sau khi học toàn bộ những lý luận của chủ nghĩa Mác và Lê Nin, y đã trở thành một cán bộ đắc lực của đệ tam quốc tế Cộng Sản.

Xuân Vĩnh Cửu



Chỉ còn sáu ngày nữa
Năm mới sẽ bước vào
Cuối năm lòng nguyện ước
Đất nước được thanh bình
Người dân Việt không còn
Chịu bao cảnh đắng cay
Lũ cướp nước sẽ cùng
Với bầy gian bán nước
Tiêu tùng dưới âm ty
Nước Việt Nam an lạc
Dân Việt Nam an lành
Đón chào Xuân Vĩnh Cửu

PV



Xót xa



Bên này bờ là quê hương nước Mỹ
Bên kia bờ là Tổ Quốc thương yêu
Việt Nam quê hương đất nước ngậm ngùi
Thương nhớ lắm khi làm thân viễn xứ

Nhìn về quê mẹ  xót lòng xót dạ
Bao nỗi nhọc nhằn bao nỗi xót xa
Bao nỗi thương đau bao nỗi đoạn trường
Quê hương tan nát chồng chất  đau thương

Ngước mặt cầu trời trời cao vời vợi
Bao nhiêu năm rồi oằn oại nỗi đau
Việt Nam tôi ơi, đau xót vô vàn
Tiền nhân tôi ơi, lắm  nỗi đắng cay...



Phi Vũ

Quân ngụy tặc.



Chúng cúi đầu liếm đế giày lũ giặc
Khấu đầu cung xưng cúc cung tận tụy
Hai tay dâng giặc từng mảng sơn hà
Bản Giốc đầu nguồn Tây Nguyên Bau Xít

Rừng núi phía Tây giáp Lào bán hết
Đông Đô Đại Phố ở tỉnh Bình Dương
Vũng Áng Hà Tĩnh Hải Vân Thừa Thiên
Còn gì nữa đâu quê hương nước Việt

Ông cha tổ tiên bao đời khó nhọc
Dành từng tấc đất giữ vững biên cương
Làm nên giang sơn hình cong chữ S
Bao lần giặc đến thây nghẽn Hồng Hà

Nơi Ải Chi Lăng Liễu Thăng đầu rụng
Cọc nhọn Bạch Đằng máu nhuộm đỏ sông
Sứ Giang Văn Minh hiên ngang với giặc
Ngâm “Đằng Giang tự cổ huyết do hồng”

Đại Đế Quang Trung phá giặc Mãn Thanh
Chỉ trong mấy ngày hành quân thần tốc
Thành Thăng Long áo bào hoen thuốc súng
Tôn Sĩ Nghị phải cuốn gói chạy dài

Nay nước Việt ta lâm cảnh đau thương
Đã mấy mươi năm chìm trong tăm tối
Khi ách vô thần tròng cổ nhân dân
Tiếng khóc oán than ngập cả đất trời

Tàn ác với dân hèn hạ với giặc
Ngậm máu phun người dối trá gian manh
Nay đã rõ ràng lũ gian bán nước
Là quân ngụy tặc Cộng Sản Việt Nam.

Phi Vũ


Phải em...



Phải em là cánh én
Để ta nhớ ta thương
Khi mây sầu vần vũ
Cánh én lại xa bay...


PV


Niềm đau




Ngày Giáng Sinh rồi cũng qua đi
Chỉ còn lại  bao sầu diệu vợi
Quê hương ơi sao nên nỗi thế
Niềm đau này buốt tận tâm can....


PV

Như là...



Em như là nhánh hoa
Tỏa hương lừng thơm ngát
Anh như là chú bướm
Ve vãn nụ hoa mơ..

PV


Ngày giao thoa.



Có ai nhìn lên lịch treo tường không? Hôm nay, ngày Giáng Sinh 25 tháng 12 năm 2015 cũng nhằm ngày rằm (15) tháng 11 năm Ất Mùi của Âm lịch. Các bạn có thấy đây là ngày đặc biệt không? Đây là ngày giao thoa của đông tây,  sẽ trở lại 19 năm sau tức là vào ngày Giáng Sinh 25 tháng 12 năm 2034.

Đêm Giáng Sinh là đêm huyền diệu, ngày đón chào Chúa Jesus ra đời. Trong đêm này, khi chúng ta nhìn lên bầu trời, ánh trăng sáng vành vạnh tỏa ánh sáng mát dịu làm cho chúng ta cảm thấy Giáng Sinh mang một cái gì đặc biệt và huyền diệu hơn, phải không các bạn?

Tất cả chúng ta trong đêm Giáng Sinh, hãy ngước mặt nhìn lên trăng sáng trong đêm huyền diệu để cầu mong cho Tổ Quốc Việt Nam chúng ta được an lành, người dân Việt Nam của chúng ta không còn bị những bất công, ngang trái, đọa đày cay đắng. Cầu mong Thượng Đế hãy thương xót dân tộc Việt Nam đã chịu quá nhiều đau thương, đại nạn triền miên trong thời gian đã quá dài rồi.

Đêm huyền diệu, ngày đông tây giao thoa.


Phi Vũ

Lạnh...



Cali mấy hôm nay trời trở lạnh
Co rúm người nên chẳng muốn đi đâu
Rồi lại nghĩ miền Đông đang có tuyết
Có nghĩa gì đâu cái lạnh Cali
Rồi nghĩ đến bao đồng bào của tôi
Không nhà cửa co ro trong manh chiếu
Sống vất vưởng nơi bờ hè góc phố
Cong người lên trước giá rét mùa đông
Nên thấy rằng mình còn nhiều may mắn
Lạnh Cali cũng chẳng nhằm nhò chi
Chỉ thấy thương những người dân cùng khổ
Dân oan không nhà vất vưởng đau thương...



PV

Hai người phu xe ba gác khốn khổ.



Ngày 29 tháng 3 năm 1975 , thành phố Đà Nẵng bị mất vào tay Việt Cộng. Đến ngày 30 tháng 4 năm ấy, thủ đô Sài Gòn cũng bị mất nốt. Người dân miền Nam rơi vào hoàn cảnh khó khăn và cay đắng cùng độ.

Cũng giống như những gia đình khác ở miền Nam, gia đình tôi cũng không ngoại lệ. Ba tôi bị đi ở tù Cộng Sản. Tôi phải nghỉ học để ở nhà giúp mạ tôi nuôi đàn em dại (mà dẫu cho có muốn tiếp tục đi học cũng không được vì Việt Cộng không cho). Tôi đi khắp nơi ở Đà Nẵng để xin việc làm tại các nhà máy, các xí nghiệp nhưng chẳng có nơi nào nhận cả vì lý do là lý lịch không trong sạch. Vầy là tôi lao vào làm lao động chân tay, làm bất cứ việc gì miễn là có tiền đẻ mua gạo ăn cho gia đình.

Một hôm, cô Năm là chi ruột của ba tôi gọi tôi lên nhà và bảo rằng cho tôi và anh Biện là con trai của cô mượn chiếc xe ba gác để kéo hàng thuê kiếm tiền. Hai anh em vui vẻ nói lời cám ơn cô.

Cứ mỗi sáng, tôi dậy sớm ăn cơm rồi đi bộ lên nhà của cô. Nhà tôi ở kiệt 8 đường Hoàng Diệu, còn nhà cô Năm ở trên đường Hoàng Hoa Thám cũng khá xa. Đến nơi, hai anh em tôi kéo xe ra ngoài ngã ba đường ngồi chờ khách gọi kéo hàng. Mấy ngày đầu làm cũng tàm tạm ,cũng được chút đỉnh tiền mua gạo. Công việc làm cũng khá vất vả và nặng nhọc. Anh Biện và tôi đều ốm yếu và nhỏ người, kéo hàng nặng thường đi chậm. Có hôm kéo hàng đến nơi hơi lâu nên khách hàng đã than phiền và nói nặng lời nhưng anh em chúng tôi đành cúi đàu im lặng chứ biết làm thế nào được. Dần dần, người gọi kéo hàng ít dần. Có lúc mấy ngày liền chẳng có ai gọi để kéo hàng cả. Hai anh em đầnh trả xe ba gác cho cô để kiếm việc khác mà làm.

Thật là tội nghiệp cho hai người phu xe ba gác (bất đắc dĩ) khốn khổ!


Phi Vũ.


Giáng Sinh này



Giáng Sinh này ta đã mãi xa nhau
Chút gì đó tình ta như huyền thoại
Bao lời nhắn như gởi mây vào gió
Chỉ lặng thinh rồi tan loãng hư không ...

Phi Vù

12/25/12

Thursday, December 24, 2015

Lời buồn mùa Giáng Sinh




Giáng Sinh về thường có lời chúc tụng
Biết chúc gì đây cho đất nước quê hương
Biết chúc gì đây cho dân tộc của mình
Vẫn còn lắm đau thương còn quá nhiều uất ức

Biết bao nhiêu người vẫn còn trong tù ngục
Cũng chỉ vì lòng yêu Tổ Quốc quê hương
Cũng chỉ vì lòng yêu dân tộc đau thương
Nên phải chịu cảnh gông xiềng lạnh lẽo

Chúa ơi Chúa! Có thấu chăng Người hỡi
Con đã kêu Người cứ mỗi độ Giáng Sinh
Dân tộc con sao vẫn lắm xót xa
Biết đến bao giờ được nhìn ánh sáng...


PV

Chuyện tình mùa Giáng Sinh.



Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng con yêu nàng có đạo, Chúa ơi!
Đêm nay nàng đi hát ở nhà thờ
Vinh danh Chúa ngày Ngài giáng thế

Đã bao nhiêu lần con từ chối tình nàng
Con một ông già trải qua nhiều dâu bể
Nàng còn trẻ tương lai đang phơi phới
Đâu thể nào gắn được với đời con

Thế nhưng đời vẫn còn nhiều ưu ái
Nàng vẫn khăng khăng vẫn giữ mãi tình mình
Con cũng chỉ là một con người
Trái tim cũng yếu mềm như nhân thế

Nên con đã yêu thương nàng vô kể
Yêu còn hơn yêu cả chính thân mình
Nàng mãi mãi là thiên thần bé nhỏ của con
Cầu xin Chúa xót thương tình con, Chúa nhé!

Phi Vũ


Đêm Giáng Sinh buồn nhất


Toản choàng tỉnh giấc, người cảm thấy mỏi mệt, đầu nhức như búa bổ. Toản nhìn quanh, căn nhà bề  bộn, vỏ chai bia, chén, tô, đĩa tràn lan trên sàn nhà. Căn nhà vắng vẻ, không một tiếng động. Bây giờ thì Toản thức giấc hẳn. Trên bàn là mảnh giấy được chặn lên bởi một cái ly. Giở mảnh giấy ra, đó là bức thư của Vân, vợ Toản.

Anh Toản,

Lần này là lần cuối cùng, tôi không còn muốn nói nhiều nữa. Chúng ta không thể nào tiếp tục sống chung. Tôi bồng con về nhà cha mẹ của tôi. Đã biết bao nhiêu lần anh năn nỉ và hứa với tôi rằng anh bỏ nhậu, nhưng
 chỉ một thời gian ngắn rồi chứng nào vẫn tật nấy. Tôi hết còn có thể chịu đựng thêm được nữa, thôi thì đường ai nấy đi cho nhẹ lòng nhau. Tuần sau chúng ta tiến hành thủ tục làm đơn ra toà ly dị.

Chúc anh vẫn tiếp tục vui với những người bạn của anh.

Vân.

Monday, December 21, 2015

Ước mơ




Giáng Sinh năm nay có một ước mơ
Năm đến đất nước sẽ được thanh bình
Những cánh chim xa bay về Tổ Quốc
Trong lòng mừng vui khi sạch giặc thù
Đất nước yên lành bao khúc hoan ca
Cùng đón Giáng Sinh từ Nam chí Bắc
Người người mừng vui nước mắt nghẹn ngào
Cùng nhau chung tay dựng xây Tổ Quốc....

PV


Nhớ ba.



Nhớ Giáng Sinh năm ngoái
Đi Stater Brothers 
Mua bia Heineken
Về nhâm nhi cùng ba

Nay Noel lại đến
Ba cũng đã đi xa
Uống bia buồn quạnh quẽ
Thương nhớ ba khôn nguôi...

PV


Kỷ niệm



Giáng Sinh về lòng nghe trĩu nặng
Vẫn miên man một nỗi nhớ quê
Quê hương mình bên bờ biển lớn
Đã mấy mươi năm biền biệt xa

Có còn đó ngôi nhà thờ nhỏ
Thuở ngày xưa sánh bước cùng em
Tình yêu xưa nay là kỷ niệm
Sao Noel này anh lại nhớ em?

Phi Vũ


Giáng Sinh này Hà Nội lạnh lắm không em?




Giáng Sinh này Hà Nội lạnh lắm không em?
Ở bên này Cali mưa nhiều nên rất lạnh
Muốn gởi về em trái tim nồng ấm
Để sưởi tim em trong giá rét mùa đông
Giáng Sinh này anh có những ước mơ
Cùng với em tay trong tay dạo khắp phố phường Hà Nội
Đi khắp cả ba mươi sáu phố phường cổ kính
Rồi cùng em đi ra đứng ngắm Hồ Tây
Ta cùng nhau đi về Hồ Hoàn Kiếm
Nhớ thuở xưa Rùa thần dâng kiếm
Để Bình Định Vương tiêu diệt lũ cuồng Minh
Để đất nước Việt ta bền vững âu vàng
Rồi ta cùng nhau vào nhà thờ lớn chánh tòa
Quỳ dưới chân đứng mẹ Maria
Cầu xin Người cho quê hương mình an lạc
Quét sạch đi lũ khủng bố cuồng ngông
Ước mơ đó cũng chỉ là ước mơ
Anh và em cũng ở hai đầu nỗi nhớ
Để người Cali nhớ thương người em Hà Nội
Giáng Sinh này em lạnh lắm không em?

Phi Vũ


Đón chào Người



Cứ mỗi năm sắp đến Giáng Sinh
Trời lại lạnh báo Noel đến
Nhắc chúng ta nhớ đến ngôi hai
Hạ sinh nơi hang đá Bê Lem

Cũng mấy nghìn năm đã trôi qua
Nhân loại vẫn nôn nao chờ đợi
Đêm Giáng Sinh đèn hoa giăng mắc
Đón chào Người – ơn cứu chuộc (cho) đời....


PV

Cầu xin.



Christmas năm nay
Cầu xin Chúa Hài Đồng
Thương xót dân Việt Nam
Đã quá nhiều cay đắng

Hết chiến tranh triền miên
Là tháng ngày đen tối
Móng vuốt lũ quỷ cuồng
Phủ chụp lên đầu dân

Người dân mất nhà cửa
Mất hết cả ruộng vườn
Trở thành những dân oan
Sống kiếp sống lầm than

Bao nhiêu người oan trái
Trở thành những tử tù
Bao dòng lệ tuôn chảy
Nước mắt đã thành sông

Cầu xin Chúa Jesus
Hãy ban phát phước lành
Để Việt Nam an lạc
Để dân Việt an lành....


Phi Vũ


Cầu mong


Cầu mong Giáng Sinh sau
Ta trở về quê Việt
Ta sẽ đi từ Nam
Ra đến ngoài đất Bắc
Đất nước đã bình yên
Hoa thanh bình nở rộ
Lòng người cũng nở hoa
Việt Nam ôi tuyệt đẹp

Phi Vũ


Chiều Giáng Sinh



Chiều Giáng Sinh giữa hàng cây trụi lá
Tuyết giăng giăng trắng xóa cả khung trời
Em mảnh khảnh trong chiều hoang tuyết lạnh
Giáng Sinh buồn vời vợi nỗi nhớ thương...


PV

Thursday, December 17, 2015

Thương em



Thương em người Hà Nội
Khi em đi biểu tình
Chống Tàu Cộng xâm lược
Anh bao nỗi lo toan

Đã dõi bước chân em
Lòng cứ hoài lo lắng
Đến khi em bình yên
Anh thở phào..nhẹ nhõm

Thương em thương nhiều lắm
Trải qua nhiều biến động
Dẫu em có giận hờn
Anh mãi hoài...thương em...

PV


Sầu tuôn



Tháng mười hai rồi em có thấy cô đơn
Anh vẫn độc hành giữa vùng tuyết lạnh
Nhìn hoa sữa lòng em buồn vời vợi
Nhìn hoa tuyết quanh mình anh lại thấy sầu tuôn...



P V

Nên thơ...



Mấy hôm nay làm thơ
Sao lại quá dễ dàng
Phải chăng trong tim ta
Là hình của em đó

Nên thơ mãi tuôn trào
Nên thơ cứ là thơ
Nên thơ đã nói là
Ta yêu em nhiều lắm...

Phi Vũ


Một chút



Một chút vui
Một chút buồn
Một chút thương
Một chút nhớ

Lắm một chút
Sẽ thành nhiều
Nên thương em
Thương nhiều lắm...

Phi Vũ


Gọi đò



Tặng...

Đò ơi sao mà đò buồn thế
Giữa đêm trăng tình tự với đò
Ta yêu trăng nên cũng..yêu đò
Trong bến vắng ta nghe nặng trĩu

Tiếng gọi đò của người lữ thứ 
Đò vẫn trôi vẫn lặng lờ trôi
Ta gọi đò cơ hồ khản cổ
Nên trăng buồn trăng cũng...lặng theo...

PV

Giọt sầu




Giọt sầu hãy nén đi em
Ngày mai đời sẽ êm đềm mà thôi
Giọt sầu khi đã tan rồi
Niềm vui lại đến bồi hồi...lòng nhau...


Phi Vũ


Giáng Sinh này



Giạng Sinh này lại có niềm vui
Em bảo đi Sacramento anh nhé
Oh yes, anh sẽ đi Sacramento
Để cùng em mừng đón Chúa Hài Đồng.

PV


Em



Bao năm dài đời lận đận
Khi gặp em đời nở hoa
Tình của em như dòng mật
Tuôn chảy vào cõi lòng anh

Từ dạo ấy anh hạnh phúc
Từ dạo ấy anh yêu đời
Mới hay rằng em mãi mãi
Là tình yêu thật tuyệt vời...

Phi Vũ
12/15/11


Đi bác sĩ



Hôm nay chở mẹ đi bác sĩ
Cô bác sĩ mặt đẹp như hoa
Mắt sáng đôi mày cong lá liễu
Ra về rồi sao cứ ngẩn ngơ...


P V

Cô bé



Ơ này cô bé
Sao cứ làm ta
Cứ mãi trầm tư
Dẫu trong giấc ngủ

Không muốn ta gọi
Cô là cô bé
Chỉ thích gọi “cưng”
Nên phải đành cưng

Tim ta tắt lịm
Đã từ lâu rồi
Nay lại hồi sinh 
Sacramento!


Phi Vũ

Tôi mơ ước




Tôi mơ ước một ngày mai đất nước
Sẽ không còn những ngang trái bất công
Người dân tôi sẽ được sống yên lành
Bên thửa ruộng, bên mảnh vườn cây trái

Tôi mơ ước phường buôn dân bán nước
Sẽ không còn trên toàn cõi Việt Nam
Người dân tôi sẽ kiêu hãnh ngẩng đầu
Trong một nước tự do và dân chủ  

Tôi mơ ước người dân oan mất đất
Sẽ trở về sống dưới mái nhà xưa
Sẽ  không còn lây lất dọc bờ lề
Đội năng đội sương dầm mưa cơ khổ

Tôi mơ ước những nhà tù sẽ hết
Những tù nhân bị oan khuất đau thương
Không còn những người dân yêu Tổ Quốc
Phải vào tù vì đòi lấy tự do

Tôi mơ ước biết bao điều mơ ước
Việt Nam tôi ơi sải cánh đại bàng
Trên bầu trời cao xanh lồng lộng gió
Sánh vai cùng bao nước khắp năm châu...


Phi Vũ


Saturday, December 12, 2015

Xa cách người xưa



Sao buồn thế thơ sầu diệu vợi
Trời sang thu u ám tiêu điều
Để đông về lạnh lẽo cô đơn
Đôi vai lạnh nỗi buồn cô quạnh...

Tự nhiên nhớ chiều thu xưa cũ
Khi lá vàng lác đác rụng rơi
Ta cùng người sánh bước chung đôi
Trong ánh hoàng hôn vừa chợt tắt

Bờ sông Hàn đêm về thơ mộng
Những ngón tay đan dệt mộng mơ
Ta hôn khẽ mắt nàng khẽ nhắm
Đã lâu rồi xa cách người xưa...


PV




Tưởng rằng



Tưởng rằng hạnh phúc nơi nơi
Hóa ra mãi nhớ một thời yêu nhau
Trái tim xẻ nửa nên đau
Cho em một nửa, nửa trao đến người ...


Phi Vũ


Thi đấu trâu.




Vào thời vua Lê chúa Trịnh, vua Tàu sai một tên quan làm sứ dắt theo một con trâu to lớn sang thách đấu với trâu nước ta. Vua Chúa cũng như quan lại trong triều thấy con trâu to lớn quá  lo là nước ta không có con trâu nào có thể đối địch lại con trâu của Tàu.

Vua bèn vời Trạng Quỳnh vào vấn kế. Trạng Quỳnh vào triều chào vua và chúa. Chúa Trịnh nói chuyện với trạng Quỳnh về việc sứ Tàu đem con trâu to lớn sang thách đấu với trâu nước ta. Trạng Quỳnh mới nói là vua và chúa cứ yên tâm, mọi việc để ông ta lo liệu.

Trạng Quỳnh về nhà ngày ngày vác cần câu và bầu rượu đi câu cá uống rượu mà không đi tìm trâu. Vua chúa lo lắng cho người đến hỏi thì Trạng Quỳnh bảo là đã lo liệu mọi việc xong rồi.

Đến ngày thi đấu trâu, sứ Tàu đem trâu vào và vẽ một vòng tròn để hai con trâu thi đấu, nếu con trâu nào chạy ra khỏi vòng thì thua.

Lát sau, Trạng Quỳnh dẫn một con nghé còn non vào đã mấy ngày nay nhịn đói không được cho ăn cỏ. Sứ Tàu bỉu môi:

-Nhà ngươi dẫn con nghé này vào thi , con trâu của ta chỉ cần đá nhẹ thì nó đã chết mất rồi.

Trạng Quỳnh mỉm cười không nói gì. Khi ông thả con nghé vào, vì mấy ngày bị bỏ đói nên nó cứ nhắm ... hạ bộ của trâu Tàu lao tới để...bú. Con trâu Tàu thấy nhột khó chịu cứ chạy vòng vòng, càng chạy thì con nghé càng đuổi theo. Một lát sau thì con trâu của Tàu phải chạy ra khỏi vòng thi đấu. Bấy giờ Trạng Quỳnh mới nói:

-Ta chỉ cho một con nghé ra thi mà trâu của ngươi đã bị thua, nếu ta cho con trâu trưởng thành ra thi đấu thì con trâu của ngươi đã bị chết mất rồi.

Vua chúa thấy vậy mới thở phào yên tâm mà sứ Tàu thì xấu hổ phải thu xếp dắt trâu về nước.




Quên và nhớ



Một người quên một người lại nhớ
Kẻ nhớ, người quên nên cách xa
Đường tình sao ngắn, sao buồn nhỉ?
Kẻ quên... người nhớ thấy xót xa...

PV


Thương tiền nhân



Nước non nặng một nỗi buồn
Nước non non nước trôi tuôn vật vờ
Thương tiền nhân giữ cõi bờ
Bây giờ tan nát bao giờ phục hưng?


Phi Vũ

Nhớ biển quê hương



Nhớ Mỹ Khê  sóng cuồn cuộn sóng
Nhớ Thanh Bình êm ả buồn tênh...
Nhớ Sơn Chà, Non Nước, Tiên Sa
Trời lộng gió mơn man sóng biển...


Phi Vũ

Nhớ ba.




Con giặt mền để cho ba đắp
Thế nhưng ba đã vội đi xa
Nay đông về con đắp chiếc mền
Ấm hơi ba nên mãi nhớ ba...


PV


Mùa Giáng Sinh đang đến.



Hàng năm đến mùa Giáng Sinh là TV lại chiếu những phim hay chủ đề Christmas. Cũng chừng đó phim được chiếu đi chiếu lại nhưng mỗi lầm xem lại cảm thấy hay, lại cảm thấy có những điểm thích thú mới.

Bạn đã xem phim “Home alone” chưa? Mỗi lầm xem lại phim này tôi đều cảm thấy thú vị về cậu bé với những tính toán khôn ngoan làm cho những tên trộm phải kinh hồn thất đởm. Xem phim comedy này không ai không khỏi cười một cách sảng khoái đầy thích thú.

Có những phim Giáng Sinh kèm theo một cuộc tình nhẹ nhàng dễ thương. Một anh chàng đem lòng thương một single mom, anh ta vừa làm thế nào để nàng ấy thương mình đồng thời cũng tìm mọi cách để chú bé hoặc cô bé con của nàng quý mến là con đường đi vào tim nàng ...thênh thang rộng mở. Những phim tình cảm Giáng Sinh nhẹ nhàng thú vị làm sao nhất là những cuộc tình dễ thương mùa Noel làm cho ta không khỏi bồi hồi xao xuyến.

Mùa Giáng Sinh đang đến dần. Bên ngoài trời cũng đang lạnh dần...

Phi Vũ



Lạnh



Hôm nay Cali lạnh
Anh bó người trong chăn
Lại nghĩ về “bên nớ”
Em có thấy lạnh không?

Phi Vũ


Hãy quên đi



Hãy quên đi những niềm đau xưa cũ 
Chôn chặt đi những phiền muộn xa xôi
Con đường tình có mấy ai suông sẻ
Nên cũng đừng nghĩ đến những chuyện xưa
Giáng Sinh sắp về chúc bạn niềm vui
Cùng vui đón ngày Chúa Hài Đồng giáng thế
Thế giới hân hoan trong niềm ước vọng
Chúa mang cho đời muôn vạn niềm vui....

PV


đời người



đời người như
khúc sông đời
quanh đi quẩn lại rối bời niềm yêu


gởi người bao
nỗi cô liêu
sông tương tư nhớ đìu hiu phận người …



Phi Vũ


Cô yếm thắm



Em mang yếm thắm lụa đào
Hoa sen mơn mởn bên ao mỉm cười
Nhìn em tim của bao người
Bồi hồi xao xuyến sen tươi với  người...


Phi Vũ

Chuyện kể năm 1969.



Vào ngày 2 tháng 9 năm 1969, khi Hồ Chí Minh vừa...ngáp ngáp, Diêm Vương đã sai hai quỷ sứ mang còng số 8 đến đóng cái cụp vào hai tay của Hồ Chí Minh và lôi đi sền sệt. Hồ Chí Minh la lên:

- Các cháu dẫn bác đi đâu đây?

Một tên quỷ sứ tát vào mặt Hồ Chí Minh cái bốp, tên kia đá vào đít của y nên Hồ Chí Minh ngã chúi nhào về phía trước. Một tên quỷ sứ nạt lớn:

- ĐM mày xưng bác với ai?

Đến âm phủ, quỷ sứ lôi thẳng đến trước bệ của Diêm Vương. Hồ Chí Minh ngước mắt nhìn lên Diêm Vưưng trô trố. Tên quỷ sứ nạt lớn:

- Mầy thấy Diêm Vương mà không quỳ à?

Bác sĩ trời ơi



Ông Tú làm hai hàm răng giả cũng đã hơn 10 năm, bây giờ thì cả hai hàm đều bị hư. Ông quyết định đi làm lại hai hàm mới.

Ông hăm hở mang thẻ medical và thẻ ID ra nha sĩ gần nhà. Đưa thẻ cho cô nhân viên copy đồng thời ông nhận tờ giấy để điền vào những chi tiết cá nhân của ông. Sau đó cô nhân viên dẫn ông vào phòng trong chụp X- ray cả hai hàm của ông. Người nha sĩ lúc bấy giờ mới xuất hiện. Cô ta khám sơ qua cả hai hàm. Cô ta bảo ông về khi nào cơ quan Medical của chính phủ chấp thuận văn phòng sẽ gọi ông.

Ông Tú chào cả hai rồi ra về. Khoảng 5 tuần sau, cô nhân viên người Mễ của nha sĩ gọi phone báo với ông Tú là cơ quan Medical của chính phủ đã chấp thuận để cho ông được làm hai hàm răng giả mới. Lòng mừng khấp khởi, ông Tú lấy hẹn để gặp nha sĩ. Người nha sĩ khi gặp ông bảo là muốn mượn hai hàm răng giả của ông trong vòng 3 ngày để làm duplicate nhưng ông Tú không chịu.Ông nói nếu không có hai hàm răng giả trong vòng ba ngày thì làm sao ông có thể ăn uống và sinh hoạt. Ông muốn là văn phòng nha sĩ làm tất cả từ đầu đến cuối cho ông. Người nha sĩ nói nếu vậy thì thời gian sẽ kéo dài rất lâu. Ông Tú nói không sao cả.