Y
sinh ra vào thời nửa phong kiến, nửa thuộc địa. Gia đình y thuộc gia đình Nho
Giáo. Bố y làm một chức quan nhỏ ở địa phương, chẳng may trong một lúc sảy tay
đánh chết người mà phải bị đày vào tận tít trong miền Nam. Từ đó gia đình y sa
sút dần.
Sau
khi bước qua tuổi thiếu niên, nhận thấy rằng mình cần phải bước vào con đường
hoạn lộ để tiến thân, y đã nộp đơn xin vào học trường thuộc địa Đông Dương.
Chẳng may đơn xin học của y bị bác. Thật là sinh bất phùng thời! Y cảm thấy
buồn trong lòng, nghĩ rằng mình không thể sống mãi ở quê nhà, y bèn từ giã gia
đình để xuôi Nam. Điểm dừng chân đầu tiên của y là Phan Thiết. Ở đây, để sống
qua ngày, y xin vào dạy học những lớp đồng ấu ở một trường tư thục. Cuộc sống
gõ đầu trẻ qua ngày, thế nhưng y lại có nuôi mộng lớn hơn. Con đường hoạn lộ
của y đã bị tắt, y không thể tiếp tục sống ở quê nhà mà muốn làm một cái gì to
lớn hơn. Y bèn quyết chí ra đi mong tìm kiếm cho nình một tương lai tươi sáng
hơn (chứ cũng chẳng phải yêu nưỡc quái quỷ gì).
Ở
Phan Thiết một thời gian, y vào Sài Gòn để sinh sống. Hàng ngày qua lại bến Nhà
Rồng , thấy những tàu buôn viễn dương của Pháp thường hay cập bến hoặc nhổ neo
để đi xa, y cũng muốn thử thời vận của mình, muốn ra nước ngoài một phen. Y bèn
thực hiện ý định ấy. Y xin xuống làm bồi tàu cho một tàu viễn dương chạy từ Ba
Lê qua Sài Gòn và ngược lại. Chủ tàu chấp thuận và cho y làm chân phụ bếp Qua
đến Ba Lê, y đã lên bờ và làm đủ mọi việc để sinh sống . Với vốn tiếng Pháp có
sẵn, hàng ngày giao tiếp với người Pháp chính gốc, sau một thời gian y đã có
thể nói một cách trơn tru hơn. Sau đó y đã tham gia sinh hoạt chính trị và tham
gia đảng Xã Hội của Pháp. Sau đó, một số người của đảng Xã Hội quyết định tách
ra và thành lập đảng Cộng Sản Pháp theo đường lối của Lê Nin của Liên Xô. Y
cũng gia nhập đảng Cộng Sản Pháp và trở thành đảng viên. Một thời gian sau, y
đã qua Liên Xô và vào học trường đảng. Sau khi học toàn bộ những lý luận của
chủ nghĩa Mác và Lê Nin, y đã trở thành một cán bộ đắc lực của đệ tam quốc tế
Cộng Sản.