Friday, February 26, 2016

Cuối năm



Cuối năm uống vài ly rượu
Vào Facebook thấy muộn phiền
Đọc một vài status
Rồi tự nhiên unfriend
Unfriend xong thấy tiếc
Nhưng đã lỡ xuống tay rồi
Lòng bỗng nhiên buồn thăm thẳm
Chiều cuối năm men rượu bay...


PV

Em đâu rồi



Em đâu rồi trăng của ta ơi!
Ta nghe lạnh buốt cả tim mình
Mơ trăng ta nhớ trăng nhớ mãi
Em đâu rồi trăng của ta ơi!

Phi Vũ


Saturday, February 20, 2016

Em đã về thăm quê



Em đã về thăm quê
Để anh bao nhung nhớ





Hết vào rồi lại ra
Hết lên rồi lại xuống
( Nhưng chẳng thấy em đâu )
Em đã về thăm quê
Bao giờ em trở lại
Bao nỗi nhớ khôn nguôi
Bao niềm thương day dứt
(Nên mới biết yêu nhiều )



Phi Vũ
10/21/11



Saturday, February 6, 2016

Thái Bình Dương là mồ chôn lũ Hán gian.



Chúng lại tiến thêm một bước gian manh
Cho tàu tuần tra đến đóng ở quần đảo Hoàng Sa
Hai phần ba Biển Đông mà chúng mạo nhận
Phần còn lại hãy cứ mà chia nhau
Từ tiên Tổ nhà Hán của chúng đã có lòng tham
Đến bây giờ dưới thời Cộng Sản
Mà thiên hạ thường hay gọi chúng là Tàu Cộng
Sự tham lam đã biến chúng thành lũ gian manh
Chúng chỉ muốn chiếm trọn cả vùng biển Đông
Muốn “gặm” luôn cả vùng biển Nhật
Hãy cứ tham đi hỡi quân Hán gian
Biển cả sẽ là mồ chôn quân xâm lược
Thế chiến thứ hai đã từng nếm đòn quân đội Thiên Hoàng
Giờ này đây Nhật sẽ dìm Hán gian trong biển máu
Máu của dân Tàu sẽ tràn ngập biển Thái Bình Dương
Sẽ làm tan đi lòng gian tham và ma mãnh
Tiến đến phía Nam sẽ gặp Việt Nam
Sẽ đập tan lũ Hán nô cùng giặc Hán
Máu Hán nô và Hán gian sẽ đỏ ngầu Thái Bình Dương
Như “Đằng Giang tự cổ huyết do hồng”
Quân xâm lược sẽ có ngày tàn lụi
Thái Bình Dương sẽ là mồ chôn lũ Hán gian

Phi Vũ
Ngày 23 tháng 1 năm 2014.

PS: Tổ tiên Việt xưa sao hào hùng thế
Dìm quân Tàu trong sông máu Bạch Đằng Giang
Nay lại sản sinh một đám giòi sâu bọ
Cọ đầu rụt cổ trước lũ Hán gian
Top of Form
Bottom of Form


Ta mơ



Ta mơ em đêm nay 
Nên không sao ngủ được 
Mộng thực cứ chập chờn
Bao kỷ niệm nhớ thương

Đã bốn mươi năm qua
Ta giang hồ phiêu bạt
Đời cũng lắm thăng trầm
Nên cũng lắm xót xa

Bốn mươi năm gặp lại
Vào buổi chiều cuối đông
Bao mừng vui lẫn lộn
Nên giấc ngủ chập chờn...


Phi Vũ

Sương tình




Dẫu đã giấu nhưng môi còn mọng ướt
Giọt sương tình ray rức giữa bờ môi
Gió chạm khẽ giọt sương tình vỡ vụn
Đôi môi người như mời gọi niềm yêu...


PV

Rong rêu




Chỉ môt chút rong rêu
Cũng làm ta trượt ngã
Chỉ chạm một chút tình
Cũng làm ta chơi vơi
Em như làn mây trắng
Tay với mỏi mòn thương
Chiều nay sầu diệu vợi
Mây trắng vẫn hững hờ...

Phi Vũ


Phụ nữ Việt Nam oai hùng




Em mặc áo dài màu trắng
Vai choàng băng màu đỏ tươi
Gương mặt hiền hòa sáng đẹp
Trong đoàn biểu tình hôm nay

Con cháu Bà Trưng Bà Triệu
Quyết làm cá kình biển Đông
Quyết lòng đạp cơn sóng dữ
Nối gót bao vị nữ vương…

Phi Vũ
07/24/11


Phận người




Lại hết một tháng của một năm
Thời gian qua vèo nhanh quá nhỉ
Ngẫm phận người như bọt bèo trần thế
Rồi mai này cũng hết kiếp mà thôi ..

Phi Vũ


Nước mắt rơi



Nước mắt em rơi anh xót xa
Giọt nước mắt làm anh đau xót
Hãy lau khô đi đôi dòng lệ
Để thấy bên em đang có anh

PV



Nhớ quê hương.



Nghe bản nhạc “Gợi nhớ quê hương”
Lòng lại nhớ Việt Nam da diết
Nhớ tuổi thơ với hàng phượng vĩ
Nơi mái trường thuở cắp sách hồn nhiên
Nhớ dòng sông Hàn êm đềm thơ mộng
Với ghế đá thân thương hóng mát mỗi chiều
Nhớ con đường Hoàng Diệu, Phan Chu Trinh
Nhớ nơi chốn chào đời từ bụng mẹ
Ôi nhớ lắm, Đà Nẵng ơi! nhớ lắm
Việt Nam ơi! Thương nhớ đẫm lệ trào
Nhắm mắt lại quê hương như hiển hiện
Từng con đường, từng góc phố ngày xưa...

Phi Vũ


Ngày mai



Ngày mai là ngày Hoàng Sa
Mất vào tay giặc thù Tàu Cộng
Dẫu xa nghìn trùng Tổ Quốc
Vẫn hướng vể quê mẹ Việt Nam
Bốn mươi hai năm tròn đã qua
Hoàng Sa đang nằm trong tay giặc
Thương nhớ lắm quần đảo Hoàng Sa
Paracel và bảy mươi lăm anh hùng tử sĩ..,

PV


Nên xuân này chẳng thể nào vui được




Mùa xuân về hẳn phải có mai vàng
Hẳn nhiên phải có rượu nồng pháo đỏ
Thế nhưng có những người lại thiếu tất cả
Những đồng bào tôi là những dân oan

Họ sống vật vờ nơi những công viên
Cuộc sống đau thương vô vàn cam khổ
Nên xuân này chẳng thể nào vui được
Khi đồng bào tôi cơ khổ lầm than..,.


Phi Vũ


Nấu bánh tét .



Hàng năm, vào 29 Tết, mạ tôi nấu bánh tét để đến sáng 30 vớt ra là rước ông bà và cúng tất niên.
Công việc nấu bánh đã được mạ tôi chuẩn bị trước đó mấy ngày. Đầu tiên phải lo lá chuối. Lá chuối mua đem về, mạ tôi nhúng khăn rửa sạch sẽ sau đó đem phơi nắng cho khô và lá chuối dót lại một chút nhưng vẫn còn tươi và có màu xanh. Kế đó là đem nếp ra vo cho sạch sau đó mới ngâm khoảng hơn 10 tiếng đồng hồ cho nếp mềm ra. Rồi còn phải chuẩn bị làm đậu xanh cho nhân bánh nữa. Mỗi thứ một ít nhưng cũng tốn khá nhiều thời gian sau đó mạ tôi mới bắt tay vào để gói bánh.

Việc gói bánh cũng là cả một nghệ thuật bởi vì gói bánh tét bằng tay chứ không dùng khuôn như là gói bánh chưng. Khi  siết lạt buộc thì phải siết vừa tay, không chặt quá mà cũng không lỏng quá. Nếu  siết chặt thì không có chỗ cho hạt nếp nở ra sẽ không mềm và dễ bị sống, nhưng nếu siết lỏng quá nước vào làm cho bánh nhão ăn không ngon. Khi thấy mạ tôi gói được khoảng hơn một nửa là tôi chuẩn bị bắc nồi nước và nấu. Thường thường nhà tôi nấu bánh ngay giữa sân. Bếp được kê bằng mấy viên đá vuông vức và  cao để có chỗ chụm củi. Củi để nấu bánh đã được tôi chuẩn bị trước rồi. Đây là những cây loại củi chắc thịt để lâu tàn và có độ nóng cao.  Sau khi nồi nước sôi thì mạ tôi cũng đã gói bánh xong. Tôi mới buộc bánh từng cặp, đầu dây nối để lên phía trên để sau này vớt ra cho dễ. Sau đó tôi mới thả từ từ từng cặp bánh vào nồi nước đang sôi sùng sục. Mạ tôi thường hay gói thêm khoảng mấy chục cái bánh ú bỏ vào nồi ở trên cùng để sau khi nấu khoảng 4 tiếng là có thể vớt bánh ú ra và ăn trước cho “đỡ ghiền”.

Sau khi ăn bánh ú xong, mạ tôi đi ngủ vì công việc của bà đã hoàn tất. Còn phần việc còn lại là của tôi. Trước đó tôi đã chuẩn bị sẵn mấy con chim cút rô ti và chai rượu chuối. Tôi và ba tôi ngồi lai rai vừa nhậu vừa thêm củi và châm nước vào nồi bánh.

Nấu khoảng độ 5 tiếng là phải thay nước. Cần phải thay nước để sau này bánh có màu xanh vừa ngon vừa đẹp mắt . Sau khi thay nước xong, ba tôi đi ngủ, chỉ còn một mình tôi “độc ẩm”.  Tôi cũng đã chuẩn bị trước trà và cà phê để có thể thức qua đêm mà không thấy mệt. Thật ra nấu bánh tét mỗi năm chỉ có một lần, trong lòng thấy nao nao vui cho nên cũng không cảm thấy mệt mỏi lắm. Vừa thức chụm củi và châm nước, vừa nằm xuống tấm chiếu trải giữa sân ngước nhìn ngắm sao trời cũng rất thú vị .

Đến khi trời sắp sáng là tôi đã có thế vớt bánh ra. Sau khi vừa vớt ra, bánh đang còn nóng, tôi phải để  bánh trên tấm ván nhỏ và dùng khăn ướt phủ lên trên và lăn để bánh có dáng tròn trịa đẹp mắt. Xong công việc là mạ tôi đã chuẩn bị nấu đồ cúng rước ông bà và cúng tất niên.

Cũng đã lâu rồi, xa quê hương, tôi không còn có dịp để ngồi nấu nồi bánh tét cho ngày Tết. Cứ mỗi độ xuân về, nhớ lại những ngày còn ở quê nhà thức đêm nấu nồi bánh tét, lòng lại nhớ quê da diết…

Phi Vũ
01/15/13



Nàng xuân



Nàng xuân kiều diễm cũng trêu ngươi
Cũng khoác lên vai ánh nắng vàng
Cũng mơ cũng ước như trinh nữ
Của tuổi dậy thì bao ước mơ

Nàng xuân dạo bước giữa vườn hoa
Khoe sắc đào mai cùng thủy tiên
Cánh bướm vờn bay trong nắng mới
Nàng xuân cảm thấy dạ nao nao...

PV


Mưa buồn...




Sáng chủ nhật sắp Tết
Trời lại đổ cơn mưa
Lòng thấy buồn ảm đạm
Nhìn vận nước đảo điên...


PV

Một mai khi hòa bình.



Một mai khi hòa bình
Anh về lại quê xưa
Thăm lại dòng sông cũ
Thăm lại bến đò xưa
Một mai khi hòa bình
Xiết bao nỗi mừng vui
Đất nước được độc lập
Không còn bóng Cộng thù
Một mai khi hòa bình
Anh sẽ đến thăm em
Lần đầu tiên gặp mặt
Một thoáng...thoáng ngỡ ngàng
Một mai khi hòa bình
Ta lại sẽ cùng nhau
Nhìn quê hương đất nước
Mỗi ngày một thăng hoa.

Phi Vũ


Kỷ niệm




Nhớ lại một thời dĩ vãng đã qua
Anh nghe lòng mình sao thương sao tiếc
Những giây phút bên em là kỷ niệm 
Sống mãi với anh đến tận cuối đời

PV


Không bao giờ khuất phục.



Thương thay cho người ngư dân Việt Nam
Mỗi lần ra biển là mỗi lần hồi hộp
Mỗi lần ra biển là nỗi lần run sợ
Khi chỉ đánh bắt trong vùng biển Việt Nam

Có bao giờ mà trò đời lạ thế
Một lũ khuyển ưng chỉ muốn làm tàn
Chúng cướp đảo và giờ đây cướp biển
Nên ngư dân mình lâm cảnh đau thương

Chắc chúng quên những cọc nhọn Bạch Đằng
Làm Thoát Hoan phải chui ống đồng trốn chạy
Chắc chúng quên Hàm Tử, Chi Lăng
Gò Đống Đa là mồ chôn quân xâm lược

Hay chỉ tại lũ cầm quyền đốn mạt
Chỉ muốn cần đảng của chúng bền lâu
Nên để mặc cho ngư dân khốn khổ
Với lũ tham tàn Tàu Cộng gian manh

Nhưng dân Việt sẽ không bao giờ khuất phục
Bè lũ cường quyền cùng lũ xâm lăng
Biển Đông sẽ là nơi chôn vùi quân xâm lược
Hoàng Sa, Trường Sa sẽ về đất mẹ Việt Nam.

Phi Vũ



Hoa bâng khuâng




Hoa này em gọi hoa bâng khuâng
Hoa mang sắc màu tim tím nhớ
Những cánh hoa lung linh sắc tím
Tím cả chiều thu tím lịm người...


Phi Vũ

Gánh chịu



Mỗi ngày một bài thơ
Lòng cũng vơi trĩu nặng
Muốn quẳng gánh sầu vương
Nên thơ đành...gánh chịu...

Phi Vũ


Em là...



Em là dòng Sông Quê
Chảy xuôi dòng  đất nước
Anh là tên lãng tử
Bạc đầu vì nhớ Quê...

Phi Vũ


Đi tu.



Tự nhiên muốn lánh xa thế tục
Tìm nơi vắng vẻ để đi tu
Cuộc đời sao quá nhiều giông bão
Sóng gió dập dồn thân xác xơ...

PV


Đêm nay không có em




Đêm nay không có em
Nên ta không say nữa
Say tình say men rượu
Say nụ hôn ngọt ngào

Đêm nay không có em
Cả tinh cầu đảo lộn
Ta nghe lòng quạnh vắng
Đêm nay không có em...

PV


Cuối năm và nỗi nhớ



Cuối năm lòng thấy buồn tênh
Nhớ quê nỗi nhớ mông mênh choáng người
Bên ta vẫn có tiếng cười
Nhưng ta vẫn nhớ một thời....Việt Nam...

Phi Vũ
Top of Form
Bottom of Form



Cũng chỉ là thơ




Chỉ là những lời thơ
Có phải đâu là thật
Thơ anh chỉ tuôn ra
Để lòng anh thấy nhẹ

Một chiếc lá vàng rơi
Thoáng mây bay thoáng gió
Ánh trăng vàng huyền diệu
Cộng thêm một chút tình

Đó cũng chỉ là thơ
Đâu có gì là thực
Nên những chuyện vui buồn
Cũng chỉ là chút thơ...

Phi Vũ


Có một chút




Có chút suy tư khi mưa rơi nhè nhẹ
Có chút nao lòng khi chiếc lá vàng rơi
Một chút bâng khuâng khi đôi chim rỉa cánh
Một chút thẩn thờ khi mây trắng vờn bay

Có một chút vui khi tình chợt đến
Có một chút buồn khi tình đã rời xa
Bao chuyện buồn vui, xót xa, hạnh phúc
Cũng là lẽ thường của kiếp nhân sinh...

Phi Vũ


Chuyên tình thời kiếm hịệp




Nếu ngày xưa anh chưa biết em
Con đường đi cũng dài thẳng tắp
Đến bây giờ ta lại gặp nhau
Con đường ấy trở nên ngoằn ngoèo

Một thoáng gió xuân làm sống dậy
Bao nhiêu tình trao gởi từ lâu
Dương Hóa- Tiểu Long Nữ cũng chào
Cũng là chuyện tình..thời kiếm hiệp..


PV

Xuân mới



Xuân mới lại về bao ước mơ
Cầu mong đất nước được thái hòa
Dân Việt không còn cơ khổ nữa
Nhà nhà hạnh phúc rộn niềm vui
Tàu Cộng không còn trên thế gian
Thế giới bình yên hưởng thái bình
Quê hương nước Việt xuân nồng thắm
Vạn vật tưng bừng rộn sắc xuân...

Phi Vũ
Top of Form
Bottom of Form


Sông Quê êm đềm




Sông quê  nước chảy êm đềm
Tiếng  hò khoan nhặt khua  êm mái chèo
Nắng vàng mặt nước trong veo
Thương cô  lái ấy ngóng  theo mỏi mòn...

Phi Vũ


Nỗi lòng người xa xứ




Bao nhiêu năm xa quê
Là bấy nhiêu nhung nhớ
Những nỗi buồn vời vợi
Khi nghĩ về quê hương
Bên kia bờ biển lớn
Đó là quê hương ta
Đầu xuân ta mãi nhớ
Nước Việt ta đã xa...


Phi Vũ

Nhớ quê hương ngày cuối năm



Một chút rộn ràng ngày cuối năm
Nhìn bàn thờ trái hoa trà rượu
Lòng vẫn còn lắm chuyện vấn vương
Nhớ quê hương quặn thắt cả lòng...


P V